Lạc Tranh khẽ gật đầu, "Đúng vậy. Mẹ tôi quả thực rất lo lắng cho tôi. Chỉ cần nghe thấy bên này có chút rắc rối gì, mẹ tôi đều không thấy yên tâm."
"Thế gian này không có gì sánh bằng tấm lòng người mẹ. Người làm cha mẹ sao có thể không quan tâm đến con cái của mình chứ." Dennis nhẹ nhàng lên tiếng.
Lạc Tranh nghe xong những lời này, nụ cười trên môi thoáng cứng lại.
"Tôi đã nói gì sai sao?" Dennis nhìn thần thái của nàng có chút không tự nhiên, ân cần hỏi thăm.
"A, không có gì!" Lạc Tranh liền nở nụ cười, nhìn về phía anh ta, nét cười trong mắt bộc lộ rõ sự chân thành, "Thật không ngờ tôi và thần bài trong truyền thuyết lại có thể cùng nói chuyện thế này. Không những thế, anh còn chăm sóc cho tôi những ba ngày nay."
Dennis cười nhẹ đáp lại, "Danh tiếng bên ngoài đối với tôi không quan trọng. Tôi thật sự cảm thấy vui vì có thể kết giao cùng một người bạn như cô. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Lạc Tranh, lần này cô bị thương dù sao cũng có liên quan tới tôi. Nếu không làm được gì cho cô thì quả thực trong lòng tôi sẽ cảm thấy cực kỳ áy náy. Cô nói đi, chỉ cần tôi làm được, tôi sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của cô."
Lạc Tranh thấy thái độ của Dennis khá cương quyết, cũng không có vẻ là đang nói đùa, hơi nghiêng đầu nhìn anh ta rồi nói, "Bất kể là yêu cầu gì anh cũng có thể đáp ứng sao?"
Dennis gật đầu, cười nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-loi-moi-cua-boss-than-bi/2401929/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.