Khi Louis Thương Nghiêu từ phòng tắm bước ra, đã thấy Lạc Tranh vội vội vàng vàng thay quần áo, tay cầm túi xách, không khỏi khẽ nhíu mày.
"Ai cho phép em ra ngoài?"
Lạc Tranh cũng không buồn liếc nhìn hắn, cầm theo giầy, đi ra cửa trước.
"Đứng lại cho tôi!" Louis Thương Nghiêu lạnh lùng quát lên, lại muốn bước về phía nàng.
"Anh đừng tới đây!" Lạc Tranh lập tức lên tiếng ngăn cản, lại nhìn thấy cả người hắn chỉ quấn mỗi cái khăn tắm, khẽ chớp mắt, "Anh đừng tưởng tắm rồi thì có thể gột sạch hương hoa trên người, hiện giờ mũi tôi vẫn rất khó chịu, cho dù anh muốn hại tôi cũng không cần phải dùng cách nham hiểm như vậy."
Louis Thương Nghiêu nghe nàng nói vậy, cũng không dám tiến lên, hàng lông mày khẽ nhíu lại, "Em sẽ không vì chuyện đó mà rời khỏi nhà đấy chứ?"
"Không nói với anh nữa, tôi có chuyện phải xử lý." Lạc Tranh nhìn thoáng qua đồng hồ, đem di động nhét vào túi, cũng không kịp giải thích gì nhiều.
Louis Thương Nghiêu xem bộ dạng nàng thật sự là có việc gấp, muốn tiến lên hỏi nhưng lại sợ nàng thật sự bị dị ứng phấn hoa, đành không vui nói.
"Không cho phép em ra ngoài, có chuyện gì ngày mai xử lý."
Lạc Tranh liệu chừng hắn không dám tiến lên, mà cũng không thể không thừa nhận, ngoại trừ tính tình hơi xấu, thì hắn cũng là người lịch lãm, nàng khẽ hừ nhẹ một tiếng.
"Chuyện của tôi còn cần anh quản hay sao? Tôi cảnh cáo anh, trên người anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-loi-moi-cua-boss-than-bi/2401901/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.