"Anh…thật đáng xấu hổ!" Lạc Tranh thấy từng lời của hắn quá mức trần trụi, không khỏi trầm giọng mắng.
"Người phải thấy xấu hổ không phải tôi, mà là Ôn Húc Khiên." Giọng Louis Thương Nghiêu tràn ngập ý mỉa mai, "Hắn vốn cho rằng bốn năm trước cô đã bán rẻ thân thể mình rồi. Nhưng mà cũng không thể oán hắn. Nếu là tôi thì tôi cũng sẽ nghĩ như vậy. Cô chủ động dụ dỗ Liệt mà vẫn có thể an toàn rút lui, thật khiến cho tôi không thể tưởng tượng được."
Lạc Tranh lúc này mới chợt hiểu ra. Thì ra, nhiều năm nay, Ôn Húc Khiên vẫn cho rằng nàng lấy được cuộn băng đó là nhờ quan hệ thân xác mà có. Nàng cũng không cảm thấy khó hiểu khi nhớ lại những lời nói lúc trước của Louis Thương Nghiêu… "tìm kiếm một chứng cứ khác…chứng minh cô rất…hạ tiện!"
Không riêng gì hắn nghĩ như vậy, mà ngay cả Ôn Húc Khiên cũng cho là như vậy. Nếu không vì sao sau khi kết hôn hắn liền nổi điên, hơn nữa còn nói ra những lời tục tĩu cực kỳ khó nghe đó.
Một lúc lâu sau…
"Anh quả nhiên được trời phú cho tài năng kinh doanh, âm mưu thủ đoạn đều khiến người ta không dám khinh thường. Louis Thương Nghiêu, lần này đã khiến anh hao tổn không ít công sức rồi. Tôi thừa nhận, anh đã thắng." Ánh mắt Lạc Tranh tràn ngập lãnh khí, lan tràn trên khoé môi và cả gương mặt nhỏ nhắn của nàng.
Louis Thương Nghiêu nhìn chằm chằm Lạc Tranh, trong ánh mắt nổi lên chút nghi hoặc. Hắn còn tưởng rằng, sau khi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-loi-moi-cua-boss-than-bi/2401861/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.