Vi Như nghe xong, khẽ thở dài, "Thật ra tôi cũng không muốn như vậy. Làm việc ở hội luật sư đúng là cũng tốt, nhưng đó không phải ước mơ của tôi. Tôi vẫn luôn nghĩ rằng, chờ thời cơ chín muồi, tôi sẽ vẫn nỗ lực để trở thành một đại luật sư. Tôi là người bản địa Hongkong, đương nhiên muốn cống hiến sức lực cho quê hương mình."
"Ừ!" Lạc Tranh hiểu rất rõ điều này. Đây chính là sự kiêu hãnh cùng tính kiên trì cố hữu của mỗi người Hongkong. Nàng cười khẽ, nói tiếp, "Cô có từng nghĩ đã tới lúc để phát triển sự nghiệp rồi hay không?"
"Lúc này? Làm luật sư sao?" Vi Như nghe thấy những lời của Lạc Tranh thật sự bị giật mình, giọng nói cũng có chút kinh hãi. Đặt đồ ăn xuống, Vi Như đưa mắt nhìn Lạc Tranh, "Chuyện này sao có thể chứ? Tôi không có sư phụ để đi theo học hỏi. Cho dù có muốn, cũng không có vị sư phụ tốt nào chịu thu nhận tôi cả."
(Giải thích: Nhân vật chính của tác phẩm là người Hongkong, cho nên hệ thống luật pháp được đề cập tới trong này đều thuộc hệ thống pháp luật Anh quốc, so với luật pháp tại Trung Quốc đại lục có chút khác biệt. Từ "đại luật sư" trong truyện là để chỉ luật sư tố tụng. Còn luật sư trực thuộc hội luật sư tuy cũng gọi là luật sư, nhưng tại toà án tối cao hay phiên toà chung thẩm không có quyền lên tiếng. Chỉ có luật sư tố tụng mới có thể ở trên toà thay cho thân chủ của mình tiến hành biện hộ hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-loi-moi-cua-boss-than-bi/2401851/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.