Louis Thương Nghiêu đứng đó, trên gương mặt là sự pha trộn của nhiều loại cảm xúc, phức tạp có, đau lòng có. Nhìn sắc mặt nàng đã tái nhợt đi như vậy, lại ói đến mức ruột gan như cuộn lại, đáy mắt hắn lộ rõ sự thương tiếc đến cực độ.
Lạc Tranh vốc nước rửa mặt, ngẩng đầu nhìn hắn qua gương, muốn cười lại không cười nổi, chỉ có thể vô lực dựa vào bồn rửa mặt. Một lúc lâu sau, nàng mới khẽ chớp mắt, nhẹ nhàng lên tiếng, "Em không sao, chúng ta ra ngoài thôi."
Nàng chợt nghĩ đến việc Louis Thương Nghiêu công khai bước vào phòng vệ sinh nữ thế này, hơn nữa còn bá đạo đem tất cả mọi người nhốt bên ngoài, một màn này nếu truyền ra ngoài thật khiến hắn bị mất mặt. Cũng may, hôm nay trên toà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy nên chuyện nhỏ thế này sẽ ít bị người ta để ý.
Đợi một hồi lâu không thấy hắn mở miệng nói chuyện, nàng khẽ ngước đôi mắt đầy nghi vấn nhìn hắn, lại bị ánh mắt sắc bén của hắn làm cho kinh sợ. Vừa định cúi đầu tránh đi ánh mắt đó, lại bị bàn tay mạnh mẽ với lực vừa phải của hắn chống lên tấm gương trước mặt, vây lấy nàng. Bức tường kính bốn phía phòng vệ sinh lúc này đều phản xạ thân hình cao lớn ưng nhã của hắn cùng thân hình nhỏ bé xinh xắn có chút bất an của nàng.
"Cuối cùng cũng chịu nhìn vào mắt anh nói chuyện rồi sao?" Hắn cúi xuống nhìn người phụ nữ trong ngực mình, đáy mắt hiện lên một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-loi-moi-cua-boss-than-bi/2401752/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.