Kỳ Ưng Diêm đang định đuổi theo nhưng thấy Lưu Ly lên tiếng ngăn cản nên cũng dừng lại một chút khiến tên trộm kia cũng thừa dịp này nhanh chóng tẩu thoát.
Đứng trên hành lang, vẻ mặt Lưu Ly thoáng hiện lên chút thất vọng nhưng rồi lập tức xoay người trở về phòng.
Kỳ Ưng Diêm thấy vậy lại càng cảm thấy kỳ quái. Nhà bị kẻ trộm đột nhập mà xem ra Lưu Ly lại chẳng mấy để tâm. Suy nghĩ một hồi, anh ta cũng đi theo cô trở lại phòng ngủ.
Trong phòng ngủ, đèn tường vẫn tỏa ra ánh sáng ấm áp màu vàng nhạt, phản chiếu trên gương mặt dịu dàng của Lưu Ly. Vẻ buồn ngủ trên gương mặt cô đã hoàn toàn biến mất. Lúc này cô đang ngồi thu mình dựa vào đầu giường, hai mắt mở to, dường như đang suy nghĩ gì đó đến thất thần.
Kỳ Ưng Diêm nhìn Lưu Ly hồi lâu rồi mới tới ngồi xuống bên cạnh cô. Thấy toàn thân Lưu Ly trở nên rã rời như vậy liền không chút do dự kéo lấy bàn tay nhỏ bé của cô, nhẹ giọng hỏi, "Lưu Ly, em biết người đó là ai đúng không?"
Hành động cùng vẻ mặt của Lưu Ly như vậy nếu muốn Kỳ Ưng Diêm không cảm thấy nghi hoặc cũng khó. Xem ra cô biết rõ đối phương là ai, thậm chí còn biết đối phương đến đây là muốn lấy thứ gì.
Câu hỏi của Kỳ Ưng Diêm rất lâu cũng không được hồi đáp. Lưu Ly ngẩng đầu nhìn anh ta, trong ánh mắt có chút mơ hồ nhưng cũng rất nhanh liền khôi phục lại vẻ bình thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-loi-moi-cua-boss-than-bi/2401720/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.