Xe lăn bánh hướng về Bắc Thành theo chỉ dẫn, rời khỏi đường cao tốc, phải đợi qua vài lượt thông báo từ map vang lên Quý Hựu Ngôn mới nhận ra lộ trình đang không đúng lắm.
"A Tú, mình không về nhà sao?" Quý Hựu Ngôn ghé sang nhìn đích đến trên bản đồ, đó rõ ràng là một vị trí xa lạ.
Cảnh Tú cong môi, hờ hững đáp: "Ừm, lừa cậu đấy."
Xe lại băng qua cầu vượt, tiếp tục chạy về phía ngoại ô thành phố. Màn đêm đổ xuống những ánh đèn thành thị sáng lấp lánh, số lượng nhà cao ốc hai bên dần trở nên thưa thớt, giờ đây ngoại trừ tiếng động cơ xe cộ ra thì chỉ còn sót lại những ngọn đèn thay phiên nhau lướt qua cửa sổ như một chuỗi lặp đi lặp lại không hồi kết. Quý Hựu Ngôn chưa từng đi qua tuyến đường này, nó có vẻ tĩnh mịch nhưng lại mang đến chút mới mẻ.
"Lừa tôi à?" Quý Hựu Ngôn chép miệng, "Vậy giờ chúng mình đang đi đâu thế?"
Khóe môi Cảnh Tú ngậm một nụ cười nhạt, cô thừa nước đục thả câu đáp: "Đến sẽ biết."
"Ồ, huyền bí vậy sao..." Quý Hựu Ngôn phối hợp, cô dựa vào ghế, ngắm đường nét góc nghiêng trên gương mặt Cảnh Tú, lòng vừa hiếu kỳ lại vừa đợi mong.
Cảnh Tú nhìn thấu tâm tư của Quý Hựu Ngôn, cô chỉ liếc mắt nhìn đối phương một cái, độ cong nơi khóe môi càng thêm sâu.
Quý Hựu Ngôn bỗng thấy hình như mình đang tỏ ra quá bình thản hay sao ấy, thế là cô bèn lập tức giả bộ đột ngột tỉnh ngộ xong trêu chọc Cảnh Tú:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982709/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.