Cảnh Tú nghe xong lập tức hờn dỗi lườm Quý Hựu Ngôn một cái, thế nhưng khi nghiêng đầu quay sang hướng khác lại nở nụ cười khiến trái tim Quý Hựu Ngôn tan chảy.
"Cậu cũng cảm thấy nóng sao?" Cô ôm lấy cổ Quý Hựu Ngôn, cắn nhả chữ một cách nhẹ nhàng. Đang nói chuyện thì cô lại né tránh cái ôm của Quý Hựu Ngôn, đầu ngón tay tựa lơ đãng trượt một đường từ cổ Quý Hựu Ngôn xuống dưới.
Đầu ngón tay cô đi đến đâu là trái tim Quý Hựu Ngôn đập thình thịch chạy theo tới đó. Quý Hựu Ngôn bắt được bàn tay cô khi nó sắp rời khỏi bụng mình, lời lẽ đầy ẩn ý: "Tôi nóng."
Đôi mắt màu hổ phách của Cảnh Tú chuyển động một cách cực kỳ ranh mãnh: "Vậy cậu không mặc hả?"
Ánh đèn mập mờ làm nổi bật đôi mắt đào hoa quyến rũ động lòng người của Cảnh Tú. Quý Hựu Ngôn yêu dáng vẻ cô lúc này khủng khiếp, cho rằng cô đã say lắm rồi bèn dỗ dành: "Tôi không mặc, nhưng cậu phải dẫn tôi về phòng trước đã, cậu còn nhớ đường không?" Bộc Già vừa mới đưa thẻ phòng cho Cảnh Tú, đây là lần đầu tiên Quý Hựu Ngôn bước lên chiếc du thuyền này nên không biết rõ đường đi lối lại.
Cảnh Tú nhận được đáp án thì tỏ vẻ thỏa mãn như nàng mèo được vuốt ve. Ánh mắt cô nhìn Quý Hựu Ngôn nóng rực, cong môi nói: "Nhớ kỹ lời cậu đấy." Vẻ mặt cô không chút biến sắc khi ngẩng đầu liếc mắt nhìn về phía Trác Lẫm đang đứng trên sân khấu cách đó khá xa, tay nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982684/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.