Trái tim Quý Hựu Ngôn như bay thẳng lên chín tầng mây khi nghe thấy Cảnh Tú chấp nhận, có điều ngại Ngụy Di Chân nên cô chỉ có thể kìm nén sự sung sướng đang căng tràn trong ánh mắt.
Cảnh Tú cẩn trọng hơn, có điều niềm hạnh phúc vẫn vương trên khóe mắt đuôi mày cô.
Ngụy Di Chân cảm giác mình chẳng khác nào một chiếc bóng đèn công suất lớn tỏa sáng bừng bừng khí thế ở một nơi gượng gạo xấu hổ chết đi được. Cũng may Quý Hựu Ngôn với Cảnh Tú biết điều nên nhanh chóng tiếp tục bước tiếp theo của kế hoạch.
Quý Hựu Ngôn chỉnh sửa lời văn của bản thảo thêm phần trau chuốt, rồi còn thêm vào đó cả phong cách cá nhân của mình nữa, cuối cùng upload bài đăng lên weibo ngay trước mặt Ngụy Di Chân.
Ngụy Di Chân thông báo cho đoàn đội marketing vào hưởng ứng, Cảnh Tú cũng gọi Tưởng Thuần để chuẩn bị cho bước kế tiếp.
Khi đã bàn luận ổn thỏa chuyện công việc thì Ngụy Di Chân cũng có ý định cáo từ. Chị trêu ghẹo cả Quý Hựu Ngôn lẫn Cảnh Tú: "Dưỡng thương cho tốt vào, những thứ khác cứ để chị lo. Có điều ngày mốt xuất viện vẫn có một chuyện mà tự các em phải chuẩn bị sẵn tâm lý để xử trí cho tốt đấy."
Quý Hựu Ngôn tưởng thật còn nghiêm túc hỏi: "Chị nói đi ạ."
Ngụy Di Chân đứng dậy, nhướng mày, "Thì chuyện mẹ vợ chứ sao, nhờ bà ấy đón em xuất viện đi." Hai chữ 'mẹ vợ' này chị nhấn nhá nhả chữ đầy ngụ ý. Ánh mắt chị hướng về phía Cảnh Tú, "Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982674/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.