Trên máy bay, Cảnh Tú dùng hai tay ôm chặt lấy cơ thể mình.
Đây là hành vi vô thức mỗi khi cô căng thẳng, Diêu Tiêu thấy mà xót xa, "Cô Cảnh ngủ một lát đi ạ. Người tốt ắt có phúc phần, tiên sinh nhất định sẽ không sao đâu."
Để gặp Quý Hựu Ngôn, Cảnh Tú đã làm việc không ngừng nghỉ nhiều ngày cả trong và ngoài nước, chị ấy vốn chẳng được nghỉ ngơi là bao, nói gì đến hồi phục thể lực. Diêu Tiêu theo Cảnh Tú bôn ba khắp nơi, mệt mỏi kéo dài, hôm qua cô nàng phải ngủ một giấc thẳng cẳng đến khi trời tối mịt mới cảm giác mình tái sinh. Nhưng hôm nay khi vừa mới gặp Cảnh Tú, nghe thấy giọng chị ấy khàn khàn là dám chắc chị Quý lại thú tính quá mức rồi! Chắc chắn chị Quý đã không để chị ấy được nghỉ ngơi cho tốt!
Cảnh Tú gượng cười với Diêu Tiêu, "Ừm."
Cô tựa lưng vào ghế, nhắm mắt, suy nghĩ miên man.
Đáng lẽ chuyện này không xảy ra mới đúng. Mấy năm trước ông có bệnh nặng một lần nên luôn cực kỳ để tâm đến tình hình sức khỏe, dù giận tới đâu chăng nữa vẫn kiểm soát được. Tuy Đào Hành Nhược không nói cụ thể qua điện thoại, nhưng cô vẫn nhận ra nguyên nhân cuộc cãi vã giữa ông và cậu có liên quan đến ân oán trước đó của mình và Tiêu Điệt.
Liệu có phải do hiệu ứng bươm bướm đã tạo ra cơn lốc xoáy thay đổi mọi thứ hay không? Cảnh Tú hoảng loạn, vậy thì chính cô đã ảnh hưởng đến người nhà mình.
Tới Bắc Thành, vừa xuống máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982668/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.