Do lúc dùng bữa tâm trạng căng thẳng quá mức, lại cộng thêm việc gặp lạnh sau khi ra khỏi nhà nên Cảnh Tú rơi vào tình trạng rối loạn tiêu hóa, da dày đau tới mức khó ngủ. Đã qua mười hai giờ mà thân thể ngày càng buốt giá, cơn đau tựa như bị nhân lên gấp bội phần.
Cảnh Tú đau tới mức run người, cô rút thuốc giảm đau từ trong túi xách ra, xoay vài lần mới mở được nắp, đổ thuốc xong uống với nước.
Hiệu quả thuốc giảm đau đem lại đến khá chậm rãi, Cảnh Tú cuộn tròn trong ổ chăn lạnh lẽo, hy vọng có thể giảm bớt phần nào nỗi thống khổ chẳng khác gì gió thét biển gầm trong cơ thể. Cô từ từ nhắm mắt lại, tâm trí cô rối bời, bên tai văng vẳng hết từ thanh âm nhỏ nhẹ dịu dàng của Quý Hựu Ngôn tới lời lẽ sắc nhọn dữ dằn của Quý Trường Tung, kèm theo đó là cả tiếng tụng kinh gõ mõ như thôi miên của vị hòa thượng già.
Cả tinh thần lẫn thể xác của cô đều nhung nhớ cái ôm ấm áp của Quý Hựu Ngôn. Bọn họ có lại được sự thân mật khăng khít ấy là chuyện quý giá cỡ nào cơ chứ, sao cô có thể chấp nhận buông tay Quý Hựu Ngôn một lần nữa.
Nhưng những lời của Quý Trường Tung thực sự đã khiến cô dao động. Biết về gia đình và quá khứ của Quý Hựu Ngôn khiến cô xót xa thay đối phương, từ đó càng thêm thấu hiểu lý do vì sao Quý Hựu Ngôn lại coi trọng sự nghiệp, lại kiêu ngạo tự tôn đến như vậy. Liệu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982663/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.