Bác sĩ tư lên phòng, cẩn thận kiểm tra thân thể Cố Tử Nam rồi bôi thuốc, Quý Hựu Ngôn mượn buồng tắm Cảnh Tú để tắm rửa, xong cũng đích thân ngó cơ thể mình từ trên xuống dưới một lượt.
May mắn thay có quần áo nên ngoại trừ đùi, cẳng chân với khuỷu tay có bầm dập, còn không thì chẳng hề hấn gì.
Ban đầu Quý Hựu Ngôn định tiện tay thì thoa thuốc mỡ lên vết thương, nhưng nghĩ đến tối nay ngủ chung giường với Cảnh Tú, nhất thời lại ngừng tay lại. Cô còn không dùng sữa tắm cốt để giữ lại mùi hương tự nhiên thơm ngát sau khi tắm mà ngày xưa Cảnh Tú từng bảo rất thích. Tuy hẳn chẳng ích lợi gì, song Quý Hựu Ngôn vẫn cố tình tỉ mỉ lựa chọn đồ lót loại viền tơ khiêu gợi, giấu trong váy ngủ.
Tắm xong thì đến lượt Cảnh Tú tắm, Quý Hựu Ngôn mặc váy ngủ ra phòng khách gọi điện cho Ngụy Di Chân, thuật lại mọi chuyện đã diễn ra trong buổi tối.
Hoàn toàn là tai bay vạ gió, Ngụy Di Chân mệt mỏi. Chị trách cứ Quý Hựu Ngôn lo chuyện bao đồng, không trách Quý Hựu Ngôn lo bò trắng răng thì chị sợ mình sẽ uất nghẹn đến mức phát rồ mất. Ngụy Di Chân nỗ lực giữ bình tĩnh, sau đó phân tích tình huống với Quý Hựu Ngôn. Chị yêu cầu ngày mai Quý Hựu Ngôn tới bệnh viện thăm Tiêu Điệt, vớt vát thử xem.
Niềm kiêu hãnh ăn sâu vào xương cốt Quý Hựu Ngôn tức khắc dâng trào, cô quyết liệt đáp, "Em không đi đâu."
Ngụy Di Chân mất kiên nhẫn, ngữ khí chị cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982632/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.