Vì lúc ăn bữa sáng có cả Lâm Duyệt và Diêu Tiêu nên Quý Hựu Ngôn không dám hỏi thẳng Cảnh Tú vụ thuốc giảm đau, sợ trúng phải kỳ kinh nguyệt thật thì e rằng cái da mặt mỏng muôn thuở của Cảnh Tú sẽ đỏ rực mất, cho nên cô quyết định không mở miệng.
Dùng xong bữa sáng, hai người phải tới đài để chuẩn bị ghi hình. Giờ thì Lâm Duyệt chả đau bụng, ngoài trời cũng không có tuyết rơi, Quý Hựu Ngôn đành ưỡn ngực quang minh chính đại xin xỏ, "Cô Cảnh này, tôi có thể đi nhờ xe cậu được không?"
Cảnh Tú còn chưa đáp, Lâm Duyệt đã bật thốt, "Thế còn em chị ơi?" Dứt lời cô nàng mới phản ứng kịp, hối hận không để đâu cho hết.
"...." Diêu Tiêu cố gắng nhịn cười.
Quý Hựu Ngôn cứng nhắc quay đầu nhìn Lâm Duyệt, cười tủm tỉm trả lời, "Không phải sáng nay Duyệt Duyệt phải ghé qua ngân hàng một chuyến sao?" Miệng cười nhưng trông không hề vui vẻ.
Lâm Duyệt nuốt nước miếng, gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, "Vâng, đúng rồi đấy ạ, em còn phải ghé qua ngân hàng nữa, có gì xong việc em qua với chị nhé." Trong tình huống mất bò mới lo xây chuồng thế này, cô nàng đứng bật dậy nói, "Em đi ngay đây." Lúc xoay người còn liếc Diêu Tiêu một cái.
Diêu Tiêu lập tức hiểu ý, "Em gọi một cuộc điện thoại đã, có gì sẽ xuống sau, hai chị xuống trước đi."
Quý Hựu Ngôn mừng rỡ. Cô khoan khoái xoa đầu Lâm Duyệt, nhỏ giọng dặn dò, "Đi đường cẩn thận đấy nhé." Bước chân nhanh thoăn thoắt.
Trong thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982626/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.