Sau khi Cảnh Tú rời khỏi buổi tiệc mừng thương hiệu thì phải mười một giờ mới về tới khách sạn. Tắm rửa sấy tóc xong xuôi cũng gần mười hai giờ đêm. Rõ ràng rất buồn ngủ, thế nhưng cô vẫn ngồi dựa lưng trên giường không chịu chợp mắt, nhìn từng giây từng phút trôi qua trên màn hình điện thoại.
Rốt cuộc số 23 cũng đổi thành 00. Sau đó vài giây, điện thoại không ngừng reo vang dồn dập thông báo từ WeChat và tiếng nhắc nhở có tin nhắn đến. Cảnh Tú mím môi, mở từng cái một. Cha, mẹ, Đào Hành Nhược, Tống Văn Ngạn, những người bạn, đồng nghiệp thân thiết biết ngày sinh theo lịch âm của cô, ai cũng gửi tin nhắn chúc mừng.
Cô không thiết hồi âm, cứ thế mở từng cái một, tâm trạng thấp thỏm chờ mong ngay cả chính cô cũng không phát giác.
Cuối cùng đôi mắt cô trở nên ảm đạm.
Không có tin nhắn từ Quý Hựu Ngôn. Cảnh Tú xoa mi tâm, nở nụ cười tự giễu.
Sau khi cô trả lời những tin nhắn chúc mừng thì lòng đã chẳng còn bất kỳ đợi mong nào nữa, quyết định tắt đèn đi ngủ. Cô nghĩ có lẽ Quý Hựu Ngôn đã quên rồi. Dù sao cũng không phải chưa từng có chuyện tương tự xảy ra.
Vì thế nên khi đêm hôm khuya khoắt bị Tưởng Thuần đánh thức rồi nghe được tin, cô thậm chí còn hoài nghi mình đang nằm mơ.
Thời khắc nhạy cảm như vậy mà Quý Hựu Ngôn dám đăng weibo chúc mừng sinh nhật mình ư? Cảnh Tú hơi nhíu mày.
Suốt một quãng thời gian dài cô đã luôn là một trong những sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982614/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.