Lời lẽ lạnh lùng của Cảnh Tú như một gáo nước lạnh bất thình lình dội xuống làm đóng băng Quý Hựu Ngôn.
"A Tú, cậu sao thế?" Quý Hựu Ngôn nghẹn họng, bối rối hỏi.
Cảnh Tú nhận ra giọng điệu dè dặt của cô, móng tay cắm vào lòng bàn tay, lạnh nhạt đáp, "Không sao hết, cậu có chuyện gì à?"
Quý Hựu Ngôn sợ đến phát run, đè nén khổ sở và hoang mang, cố gắng đi vào trọng tâm, "Tôi thấy top search rồi, là Tôn..."
"Chuyện này đâu liên quan gì tới cậu." Cô còn chưa dứt lời, Cảnh Tú đã thờ ơ cắt ngang.
Quý Hựu Ngôn sốt ruột, bất đắc dĩ van nài, "A Tú à..."
Mũi Cảnh Tú bỗng nhiên cay ran. Cô cúi xuống nhìn chiếc lắc tay hôm qua đeo còn chưa tháo, hờ hững nói, "Không phiền tới cậu, cậu cứ giữ tâm tư lo cho việc của chính mình là được rồi."
Nói xong, cô trực tiếp dừng cuộc gọi.
Quả tim nóng của Quý Hựu Ngôn bị Cảnh Tú làm cho nguội lạnh, sợ run mà chẳng biết phải làm sao.
Lâm Duyệt kéo vali hành lý nhỏ giọng nhắc nhở, "Chị... chúng ta phải lên đường rồi."
Quý Hựu Ngôn xốc lại tinh thần,nở nụ cười gượng gạo với cô nàng, thất thần đáp, "Được, chị đi liền đây, em ra ngoài trước đợi thang máy đi."
Cô tiếp tục gửi yêu cầu trò chuyện với Cảnh Tú, nhưng Cảnh Tú đã tảng lờ. Hết cách, Quý Hựu Ngôn lại phải nhờ cậy Diêu Tiêu.
Hiển nhiên Diêu Tiêu cũng nhận ra mối quan hệ vừa mới có chút dấu hiệu hun nóng giữa Quý Hựu Ngôn và Cảnh Tú lại rơi vào trạng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982598/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.