Khi Quý Hựu Ngôn trở lại phòng, xung quanh bốn phía đều yên tĩnh, phòng khách hoàn toàn tối đen.
Cô nhẹ nhàng đóng cửa lại, đứng dựa vào vách tường rồi nhìn về phía cánh cửa phòng đang đóng chặt của Cảnh Tú trong bóng tối. Men rượu từ buổi tiệc tối nay đang phát huy hiệu quả, làm cho cả người và dạ dày cô bắt đầu bốc hỏa, đến cả tâm trí cũng bị lửa nóng làm cho xao động, không chịu đứng yên.
Cửu biệt trùng phùng, cô rõ ràng có ngàn vạn lời muốn nói nhưng đến bây giờ vẫn không có cơ hội. Hôm nay, những lời cô và Cảnh Tú nói chuyện với nhau chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Quý Hựu Ngôn mở túi xách, lấy ra một chiếc hộp dài. Trong hộp có một chiếc vòng tay tinh xảo xinh xắn, ở giữa chiếc vòng là một con gấu trúc màu trắng đen trông có vẻ thơ ngây đáng yêu. Cô đặt chiếc vòng trong lòng bàn tay, mượn ánh trăng xuyên qua cửa sổ để nhìn, đôi mắt đầy vẻ dịu dàng.
Chiếc vòng này là do tự tay cô phác thảo từ kiếp trước, nhưng đã quá muộn để hoàn thiện, mà thật ra thì cô cũng đã đánh mất lý do để tặng món quà kỷ niệm sáu năm này. Kiếp này sau khi sống lại cô đã quyết tâm hoàn thiện nó, đưa bản phác thảo đến cho nhà thiết kế trang sức mà Cảnh Tú vẫn luôn yêu thích, còn đích thân sang Pháp để tham gia sản xuất cùng họ.
Cô muốn đưa nó cho Cảnh Tú, cô đã nghĩ rất lâu, rất lâu rồi. Nghĩ đến kiếp trước cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/235865/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.