Lâm Duyệt đang dọn dẹp phòng, sau khi bật nước nóng lên và chuẩn bị đồ vệ sinh cá nhân xong vẫn không thấy Quý Hựu Ngôn đâu, bèn nghi ngờ mở cửa ra tìm.
"Chị Quý"
Quý Hựu Ngôn đang ở trong phòng ăn rửa cốc, nghe thấy tiếng động, cô cẩn thận đặt cốc và đĩa đã rửa trở về chỗ cũ, sau đó chậm rãi đi về phòng ngủ của mình.
"Chị Quý, sao mắt chị có vẻ đỏ vậy?" Lâm Duyệt nhìn Quý Hựu Ngôn, quan tâm hỏi.
Quý Hựu Ngôn đang đóng cửa, nghe thấy thế thì động tác hơi cứng lại, cô đi đi lại lại nhìn quanh phòng ngủ, ra vẻ đánh giá chung quanh rồi mới bình tĩnh trả lời Lâm Duyệt: "Chắc vừa rồi có một sợi lông mi rơi vào mắt chị, chị dụi mấy lần mới lấy ra được."
"Ồ." Lâm Duyệt cũng không nghĩ nhiều.
Cô bước lại phòng tắm ngăn bằng cánh cửa thuỷ tinh, dùng nước nóng rửa sạch lại bồn rửa mặt, chu đáo nói: "Chị Quý, lần này chị ở đây tương đối lâu nên em thay hết chăn ga gối đệm rồi, nếu chị mệt thì chị cứ thoải mái nằm nghỉ đi, mọi thứ chỉnh chu hết rồi."
Quý Hựu Ngôn cởi áo khoác, ngồi dựa vào mép giường, nhắm mắt lại cười nói: "Vất vả cho em rồi."
Bôn ba hết một đoạn đường, còn miễn cưỡng vui cười, cô quả thực vô cùng mệt mỏi. Đáng tiếc cô chỉ có thể ở nơi này để thở một hơi, chỉ một lát nữa thôi cô lại phải đeo lên mặt nạ để ra ngoài gặp gỡ mọi người.
"Chị Quý, cô Cảnh... Có phải trước đây cùng chị cũng như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/235863/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.