Lần này vào thành, hắn xem như mở đại nhãn.
Trước hắn rất ít khi ra ngoài nên ko biết bên ngoài tình cảnh là như thế nào, những thứ biết đều là do Hùng đại kể lại theo lời người ta, hắn là người nghe khó có thể chân chính suy nghĩ. Hiện tại có cơ hội nhất định phải nghe nhiều xem nhiều cố gắng nhớ bổ khuyết cho trí nhớ trước kia, như vậy …. có thể nhớ lại chuyện trước đó.
Ngư Nhược Nhi cúi đầu nhìn quần áo hoa lệ trên người, có điểm não trộm nhìn người cao hơn mình nửa cái đầu bên cạnh.
Áo choàng lông dài màu trắng, đai lưng trắng mạ vàng, liền tóc cũng bị người nào đó dùng dây lụa trắng cột cao.
Một thân màu trắng, cho hắn là quỷ sao?
Giả dạng này hắn nhìn sao cũng ko vừa mắt, không hiểu Đông Phương Ly sao lại nhìn mình chằm chặp ko rời, lại càng ko hiểu Hùng đại sao cứ khen hắn không ngừng, nói cái gì hắn mặc vậy rất giống đại công tử phú quý.
Nhưng …. Hắn cũng ko muốn làm công tử ca, hắn có vẻ thích hợp làm sơn tặc, tự do tự tại, thích gì làm nấy. Bất quá, có chuyện khiến hắn phi thường nghi hoặc, quần áo này là Đông Phương Ly lấy ở đâu? Rõ ràng y đều ở sơn trại ko ly khai sao lại có thể trong chớp mắt lấy ra bộ quần áo này?
Hơn nữa ………. Còn rất vừa người?
Chẳng lẽ …….. Là vốn giấu trong sơn trại?
Hắn nghiêng đầu cố gắng suy nghĩ, phát hiện sao cũng không rõ ràng, liền đình chỉ không suy nghĩ nữa.
Lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-dan-ai/1319406/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.