Vân Tiên sơn, một căn phòng ở cho sáu người, mà căn phòng ở này, bị một đám người nào đó tự xưng là Ngư gia trại.
Làm người nào đó ngoài ý muốn té xỉu bị ôm hồi trại khi, năm tên dư thừa là vừa vội vừa hoảng chạy tới thăm hỏi đại vương của chúng có hay không xảy ra chuyện gì.
Ở xác định người chỉ là bị hôn mê, mấy tên đó mới thoáng yên tâm, lưu lại một người chiếu cố hắn, còn lại đều tự động tản ra làm việc của mình.
Gần chạng vạng, khi Hùng Đại đang chuẩn bị bữa tối, Đông Phương Ly sau khi ôm người nào đó hồi ốc cũng yên lặng bước vào bếp.
Đứng yên lặng một bên chờ đợi Hùng Đại chuẩn bị tốt mọi thứ mới chậm rãi nói: “Hắn không nhớ rõ ta.”
Thản nhiên nói ra khiến Hùng Đại, sớm biết y đã tiến vào, dừng lại động tác thái kinh ngạc ngẩng đầu nhìn y.
“Không nhớ?” Hôm qua mới gặp, chẳng lẽ……… Là bệnh tình nặng thêm?
“Ân, tình trạng sáng nay của hắn như thế nào?”
Hùng Đại buống dao nhỏ, nghiêng đầu suy nghĩ: “Không có dị trạng gì, trước khi xuất môn, hắn còn ồn ào nói hôm nay nhất định phải suy nghĩ biện pháp kiếm một khoản tiền, làm cho chúng ta buổi tối còn có thể thêm đồ ăn.” – Nói một chút, mở miệng hỏi lại: “Đúng rồi, Minh chủ thế nào tìm được hắn?”
Đông Phương Ly chậm rãi hạ mi, đáy mắt hiện lên một chút mất mát: “Bên cạnh ôn tuyền, ta phát hiện hắn đi sai đường, riêng tại kia chờ hắn.”
“Đi lạc!? Nói như vậy hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-dan-ai/1319398/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.