Câu chuyện về mối nghiệt duyên giữa tôi và Lâm Thiên Vũ, nếu muốn kể ra thì phải bắt đầu từ sáu năm trước, những ngày đầu tiên tại trường cao trung của tôi[1].
Ngày đầu đến lớp, ngàn vạn lần không được đến muộn, nếu không, bạn sẽ nghiễm nhiên trở thành đối tượng được “quan tâm đặc biệt” suốt cả năm học - đó là một sự thật luôn đúng và đã được chứng minh bằng thực tiễn qua hàng chục thế hệ học sinh với hàng vạn cá thể thực nghiệm khác nhau.
Thật không may, vì đồng hồ báo thức độ nhiên bị hỏng, tôi vinh dự trở thành đối tượng đặc biệt ấy, tức cá thể thực nghiệm thứ n+1 [2]
Càng không may chính là, giáo viên chủ nhiệm năm ấy lại là người nghiêm khắc có tiếng, không chỉ trách phạt trước lớp mà còn bắt tôi dọn vệ sinh thư viện một tháng.
Mấy tháng hè học sinh không tới lớp, thư viện có thể nói là hoàn toàn bỏ hoang, sách chất hàng đống, bụi đóng từng tầng, vô cùng lộn lộn. Cả cái thư viện lớn vậy, lại chỉ có mình tôi gánh vác, thật sự vô cùng thê thảm.
Kêu trời trời không thấu, trách đất đất chẳng nghe, tôi chỉ còn biết gồng lưng hoàn thành nhiệm vụ, muốn trốn cũng không dám trốn, bởi vì mỗi chiều, cô chủ nhiệm sẽ đến kiểm tra tiến độ làm việc, không sạch không cho về, trốn sẽ bị phạt gấp đôi.
Đơn thương độc mã chiến đấu đến ngày thứ ba, cuối cùng cũng có người đến bầu bạn cùng tôi. Cũng từ đó, cô chủ nhiệm không còn đến kiểm tra định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tim-cham-bi-em-yeu-anh/1871928/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.