Nguyệt hắc phong cao.
Vốn dĩ, bọn Triển Chiêu cũng không cần lên đường vào thời điểm khuya như vậy, thời gian cũng không gấp, mặc dù sắp tất niên, nhưng thời gian vẫn còn dư dả, Hãm Không đảo cũng không cách Kim Hoa quá xa xôi.
Bạch Ngọc Đường còn muốn ném lại Triển Ký cho đại tẩu, để nó với Trân nhi chơi chung, mình có thể cùng Triển Chiêu tận hưởng thế giới hai người.
Không ai quấy rầy, rượu ngon trước mắt, hoa tiền nguyệt hạ.
Đời này đẹp biết bao.
Nhưng cuộc đời tươi đẹp đó chỉ tồn tại trong đầu Ngũ gia, mà sự thật thì lại là…
Trải qua kinh nghiệm nhiều năm của Tương tứ gia, sau khi tra hỏi thích khách dẫn về từ Thường châu, đã cho ra kết luận như thế.
Thuộc hạ của Dã Lợi Ngộ Khất đã bắt đầu chạy tới Kim hoa, mục đích chính là để gia chủ Bạch gia Kim Hoa bị quấy rầy không kịp trở tay.
Triển Chiêu híp lại mắt mèo, “Hắn muốn ra tay từ trên người Bạch phu nhân đi…”
Bạch phu nhân…
Bạch Ngọc Đường trừng mắt nhìn, cái từ “Bạch phu nhân này” nói ra còn khiến hắn nghĩ tới, Triển Chiêu, sau đó là gắng sức lắc đầu.
Loại suy nghĩ này mình tự nghĩ cũng thôi, nếu là nói ra trước mặt Triển Chiêu thì.
Móng mèo tuy đã thu lại so với năm đó rất nhiều, nhưng khi cào vẫn còn đau lắm, nếu con mèo con lỳ lợm thích nạo người này nổi cơn, cuối cùng tổn thương còn không phải là Ngũ gia.
Bạch Ngũ gia chỉ lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tich-thu/2861109/quyen-5-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.