Diệp Thời Tích nguyện ý đưa tên kia tới Phủ Khai Phong, sau tự trở về xem con của mình có ngoan ngoãn nghe lời, có đem hai đại nam nhân kia hành hạ hay không…
Chắc không đâu nhỉ, Ký nhi nghe lời tiểu Chiêu nhất, cùng lắm là thấy Bạch Ngọc Đường khó chịu thì sạc hắn mấy câu “Thúc thúc xấu xa” thôi.
Chẳng qua, Diệp THời Tích không ngờ, chuyện lại phát triển tới mức như vậy.
Người phủ Khai Phong vì trước đó đã gặp qua hai lần, cũng hơi quen nàng, gặp người thì gọi một tiếng “Triển phu nhân”, cũng không có gì lạ, chỉ là nhìn thấy cô nương bên cạnh lại làm ra bộ dáng hết sức kinh ngạc, khụy té xuống đất, xưng…
“Công chúa điện hạ!”
Lại là công chúa điện hạ…
Diệp Thời Tích chỉ cảm thấy khóe miệng mình co quắp, nếu nàng biết cô nương này là đương kim công chúa, nàng cũng không cứu! Lại nghĩ lại, thôi đi, cô nương này tuy có một tiếng “công chúa”, nhưng bất kể triều đình hay là hậu cung, đều không phải nơi nàng có thể làm chủ, huynh trưởng cùng mẫu thân nhà nàng muốn làm gì, chỉ sợ nàng không biết gì hết, cần gì phải giận nàng?
Diệp Thời Tích vẫn rất bao dung cho nữ nhân.
Hơn nữa cô nương này dù sao cũng là công chúa điện hạ, với một vài chuyện, tin đồn nàng nghe được ít nhất sẽ đáng tin hơi ngoài đường cái nhiều…
Diệp Thời Tích chợt cảm giác thấy, cứu nàng cũng không phải chuyện gì xấu.
Mà công chúa điện hạ, nói tới cùng cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tich-thu/2861059/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.