Huyền Đế đăng cơ năm thứ mười lăm, Huyền Vô Hàn lúc này đã hai mươi bảy tuổi, Vân Ly như trước chưa từng có thai, không chỉ có đại thần trong triều bắt đầu sốt ruột, Huyền Vô Hàn trông hoa cả mắt. Hắn cứ nghĩ sau khi Vân Ly trở về, cơ hồ là hàng đêm đều cùng hắn triền miên, không lâu sau sẽ thừa dựng (mang thai). Ai ngờ hai năm đã qua, lại không một chút động tĩnh.
Trong Tư Noãn Điện, một người ngồi ở trên ghế, đang cầm một quyển sách xem đến thất thần. Mái tóc đen dài như tơ lụa thượng đẳng, rũ xuống tới thắt lưng. Một thân xiêm y màu lam nhạt, thêu vài đóa hợp hoan hoa * màu hồng nhạt vô cùng thanh nhã. Trên bàn đá trước mặt bày mấy đĩa điểm tâm, mang theo hương vị ngọt ngào. Vừa đọc sách vừa không quên cầm một khối điểm tâm ăn, mảnh vụn rớt vào trong áo, rất nhanh liền mềm hóa.
Hoa hợp hoan
Vân Ly buông sách, xăn tay áo lên, mảnh bánh vụn dính trên quần áo, không chỉ có dinh dính, còn khó chịu vô cùng.
Lúc này trời đã ngã về Tây, màn che nắng cũng không có ích, ngày mùa hè trời dẫu vào chiều ánh nắng vẫn gắt gao nóng đến khô người. Vân Ly phất tay áo, không khỏi có chút phiền lòng. Đã nhiều ngày trong triều nghị luận, mặc dù hắn ở trong cung, cũng đều nghe được. Ban đầu hắn cũng có chút chú ý, sợ Huyền Vô Hàn nghĩ nhiều. Nhưng Huyền Vô Hàn lại bảo không cần gấp, chờ thân mình điều dưỡng tốt đã.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-thu-khoai-lai-khau-khau/2129255/chuong-28.html