🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Tiêu Hòa mở mắt ra thì thấy Tiểu Viêm đang ngồi ở bên cạnh hắn.



Dụi dụi mắt, hắn cũng không biết mình đang nằm mơ hay thật sự là nhìn thấy cứu tinh.



Viêm Chuyên thấy hắn tỉnh lại, vươn tay nhẹ nhàng sờ sờ trán hắn.



Ách… Thật dịu dàng. Tiêu Hòa ngẩn ra.



Quả nhiên là đang nằm mơ, nhìn coi, trời còn chưa sáng hẳn, mờ mờ mịt mịt. Bất quá đã có thể nghe được tiếng chim hót.



Nơi này không phải là chỗ lúc trước, không có đường đá, không có nham thạch, càng không có con dã thú đáng sợ mà biến thái kia.



Nơi đây là một đồng cỏ, đồng cỏ vô cùng rộng lớn. Bốn phía không có lấy một ngọn cây.



Hắn đang ở chỗ nào?



Tiêu Hòa ngoảnh đầu nhìn khắp bốn phía, lúc này mới phát hiện hắn đang gối lên đùi Tiểu Viêm.



Cỏ xung quanh cao hơn cỏ bình thường, nhưng có lẽ vẫn chưa phát triển hết, bụi cỏ vừa vặn cao tới mu bàn chân.



“Tiểu Viêm?”



Ừm.



“Tôi còn sống?”



Ánh mắt Viêm Chuyên nhìn hắn giống như đang nhìn một tên ngốc.



“Cậu, cậu có thấy một con bạch hổ hay không, một con bạch hổ vừa cao vừa to như thế này này?”



Vẻ mặt Viêm Chuyên không thay đổi.



“Cậu đuổi nó đi đúng không? Cậu…” Tiêu Hòa kích động muốn chết, nắm chặt vạt áo Tiểu Viêm, nước mắt chực trào.



“Viêm Viêm, biết ngay là chỉ có cậu tốt với tôi nhất. Có phải cậu phát hiện tôi không trở về, cho nên mới ra ngoài tìm tôi, sau đó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-thu-dong-hanh-he-liet/2892337/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.