“Bịch!”
Bụi bay mù mịt, theo đó một ít rác rưởi ven đường cũng bị kéo tung lên.
Tiêu Hòa xuống khỏi xe bus mới chỉ hai phút, đã đụng phải ít nhất ba, bốn chiếc xe tải phóng bạt mạng như vậy. Hèn gì phát sinh tai nạn, tốc độ nhanh như thế, không thèm để ý tới hành động của người khác, không xảy ra tai nạn giao thông mới là lạ.
Chùi chùi mặt, cảm giác như lau đi cả một tầng bụi.
Được rồi, thế này không phải lo là không giống nữa.
Vừa rồi đứng ở trên xe đã bị người ta ghét bỏ, giờ lại tiếp tục phủ thêm một tầng bụi nữa, khà khà!
Nói thật, buông tha cho cái nghề mới làm được có một thời gian này thật là có chút tiếc nuối, không có việc gì làm thì lôi ra cảm thụ một phen cũng tốt.
Phía trước là trường tiểu học Tứ Đường đang ở vào trung tâm bão tố. Cổng trường học rất náo nhiệt, vừa vặn đang là giờ tan học giữa trưa, học sinh chạy ra ngoài chơi rất nhiều, còn có vô số quầy bán hàng rong tập trung gần khu vực trường, trước mỗi quầy là một đám học sinh vây xung quanh.
Một mùi hôi kỳ lạ bay tới, thậm chí còn át cả mùi thối tỏa ra từ núi rác, Tiêu Hòa xoa xoa cái mũi, cười ha ha. Đậu phụ thối chiên vàng, hắn thích!
Khi Tiêu Hòa xách theo cái túi da rắn(Một loại túi dệt bằng sợi tổng hợp, có bề ngoài thô ráp và hoa văn y hệt da rắn) ăn tới xiên đậu thối thứ tư, còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-thu-dong-hanh-he-liet/2892334/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.