Sở Chước đặt bé rùa con lên chiếc bàn nhỏ, nhìn yêu thú vẫn còn đang như hổ rình mồi kia: "A Chiếu, đây là Huyền Uyên, yêu thú hôm nay ta khế ước được, các ngươi về sau chung sống hòa thuận nhé."
Đôi mắt hai màu của A Chiếu trợn trừng, vẻ mặt khiếp sợ.
Mới nửa ngày đã nghĩ ra được cả tên rồi, nàng quả nhiên chân trong chân ngoài, có nó rồi vẫn còn muốn yêu thú khác.
A Chiếu tức giận, lại giơ móng vuốt định đánh bay rùa đen.
Sở Chước hết cách, ôm lấy yêu thú giống con mèo nhỏ này, hôn lên nhúm lông màu trắng trên trán nó.
Tiểu yêu thú nãy còn giương nanh múa vuốt lập tức ngây ngốc.
Trong mắt Sở Chước có ý cười lướt qua, chiêu này đúng là lúc nào cũng hữu dụng - đời trước mỗi lần A Chiếu tức giận, chỉ cần hôn một cái là nó an tĩnh.
Dỗ dành yêu thú cáu kỉnh xong, Sở Chước ngồi ở trên giường nhìn qua nhẫn trữ vật một chút.
Chiếc bàn bên cạnh nàng có hai con yêu thú đang nằm. Đứa lớn nhìn chằm chằm đứa nhỏ, đứa nhỏ lại chui vào mai rùa không thèm để ý xung quanh.
Móng vuốt của đứa lớn không nhịn được cào cào vào mai rùa tạo ra một tiếng cực kì chói tai.
Sở Chước ngẩng đầu nhìn, thấy A Chiếu đang dùng mai rùa để mài móng vuốt.
Đời trước không ít lần nó làm vậy, Huyền Uyên lại chưa từng kháng nghị, mai rùa vẫn hoàn hảo không xước xát gì nên nàng cũng không so đo, tiếp tục kiểm kê đồ trong nhẫn trữ vật.
Tiếng chói tai không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-thien-dong-thu/194323/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.