Type: Tiểu Tất Tất
Hoa Thái U cầm chiếc hộp sắt và bức thư kia ngồi hồi lâu bên vệ đường, nàng ngồi mãi tới khi bị ánh nắng càng lúc càng gắt khiến cho hoa mắt chóng mặt mới đứng lên, khó nhọc lê từng bước về tới nhà.
Nàng nghe thấy rõ từng tràng cười sảng khoái của Tiêu Mạc Dự pha lẫn giọng nói líu ríu của bọn trẻ từ trong phòng vọng ra hàng rào, thỉnh thoảng còn nghe thấy mấy tiếng lục lạc trong trẻo. Đó là một trong những thứ đồ được mọi người trong Tiêu Kim lầu gửi đến trong gói quà to, một đôi lục lạc bạc, mỗi đứa đeo một cái trên tay.
Nàng đứng lặng hồi lâu ngoài cửa, bỗng cảm thấy ngón tay nhói đau, nàng cúi đầu xuống xem, mới phát hiện ngón cái bị cạnh chiếc hộp cháy đen cứa chảy máu một chỗ, máu chảy đầm đìa, khiến bức thư Ngụy Lưu viết vì đặt trên hộp nên đã bị nhuộm đỏ tới một nửa, chỉ có thể nhìn thấy rõ ràng mấy hàng cuối cùng – lực sát, năm trăm ba mươi bảy người, không ai sống sót.
Chữ “lực” thực ra là một phần của chữ “cướp”.
Trong đầu nàng thoáng hiện lên một cảnh tượng, tay nàng run bắn, vết thương trên tay lại bị khoét rộng thêm một chút, khiến chữ lực kia cũng hoàn toàn bị biến thành một chấm đỏ.
Nàng quay người bỏ đi luôn. Vừa tới chợ phiên tình cờ gặp thím Trương, Hoa Thái U liền nhờ bà ta chuyển lời tới Tiêu Mạc Dự, nói là có thứ đồ bắt buộc phải tới thị trấn bên cạnh mới có, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-thai-hoa/1970326/chuong-17-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.