Type: Chickenliverpate
Nhìn hai người đẹp thân mật như tỷ muội ruột đang thả bước tâm sự trong hoaviên, cổ họng Hoa Thái U đắng nghẹn. Hoa Thái U luôn cho rằng nếu mộtngày nào đó nàng bị phơi xác nơi đầu đường xó chợ thì cũng chẳng kỳ lạchút nào.
“Bà chủ Hoa, còn chưa mời đã tự ý tới nhà rồi, chỉ mong đừng trách.”
“Quận chúa nói gì vậy, quận chúa là quý nhân muốn mời còn không mời được nữalà, hôm nay lại đại giá quang lâm quả thật khiến sơn trang Tiêu giachúng thần nở mày nở mặt. Nói ra vẫn là Tiết Ngưng muội đây thật có phúc đó.”
“Tỷ tỷ lại lấy muội ra trêu đùa rồi, muội chỉ là một cônương cô độc không có nơi nương tựa làm gì có thể diện lớn như vậy chứ?Có điều là do quận chúa niệm tình từng đi cùng một đoạn đường, nên mớihạ mình tới thăm muội mà thôi.”
“Muội nói câu này đúng là chẳngcó lương tâm gì cả, nếu không phải có duyên với muội, ta đã không rảnhtới thăm muội lần này đúng không? Nếu nói vậy, trước đây ta từng tớithăm muội nhiều lần như vậy, thì ra đều không được coi ra gì sao?”
“Đúng vậy, muội đường đường là biểu muội của chưởng môn Tiêu gia, nếu một chỗ dựa lớn như thế này còn nói là không nơi nương tựa, há chẳng phải phầnlớn người trên thiên hạ đều phải kêu gào khóc lóc đòi chết sao?”
Ba người phụ nữ một vở kịch, cho dù là giả tạo hay cố ý, cho dù trong lờinói ẩn chứa nhiều đao thương, thì trên bề mặt vẫn giữ vẻ hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-thai-hoa/1970304/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.