Hoa Thái U vô cùng chân tình mời gọi: "Cá mực nhỏ, cảnh sắc đêm nay đẹp quá, chúng mình ra ngoài đi dạo được không?"
Tiêu Mạc Dự vô tình từ chối: "Hoa cải dầu, nàng uống quá nhiều rồi phải không? Trên trời đế, cả một vì sao cũng chẳng có, gió thổi to tới mức có thể thổi bay cả người ta ấy chứ, con mắt nào của nàng nhìn thấy cảnh sắc đêm nay đẹp vậy?"
Hoa Thái U nũng nịu: "Người ta đã lâu không được nghe chàng đánh đàn rồi đó!"
Tiêu Mạc Dự lạnh lùng: "Ta thì chẳng muốn đàn gẩy tai trâu chút nào."
Hoa Thái U tiếp tục chèo kéo: "Vậy thì ngâm thơ làm câu đối cùng thiếp đi!"
Tiêu Mạc Dự chẳng thèm đếm xỉa: "Tiếc là trình độ giữa hai ta lại chênh lệch quá nhiều."
Hoa Thái U cố níu kéo: "Chi bằng hai ta cùng xem Xuân cung đồ bản mới nhất nhé!"
Tiêu Mạc Dự phất tay áo bỏ đi: "Xin thứ lỗi không tiếp được."
Thất bại, đau lòng.
Chiêu thứ hai, giở bài đanh đá.
Hoa Thái U chống nạnh, giận giữ gầm lên: "Cá mực nhỏ, không được đi!"
Tiêu Mạc Dự vẫn thản nhiên đi ngang qua.
Hoa Thái U ngửa cổ nói rống: „Đêm dài dằng dặc chẳng có tâm trạng nào mà ngủ, thật muốn tìm một ai đó thức cùng.“
Tiêu Mạc Dự bước vào thư phòng.
Hoa Thái U lồng lộn: "Mỹ nam trốn ở đâu vậy, tú bà ta tới đây.“
Tiêu Mạc Dự đóng sập cửa.
Thất bại, đau đầu.
Chiêu thứ ba: Chiêu cuối cùng – dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-thai-hoa/1970285/chuong-11-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.