Cố Dư nằm viện một tháng, đợi vết mổ lành hẳn mới trở về nhà.
Trong thời gian này, Cố Thần Sinh tích cực sắm vai người bố gương mẫu.
Tiểu Nhạc đã được đưa về nhà lâu rồi, nhưng vẫn thường xuyên được bế vào thăm mẹ.
Tiệc đầy tháng của Tiểu Nhạc là một bữa ăn
gia đình ấm cúng.
Con bé lớn hơn một chút xíu càng giống Cố Dư như đúc, ngay cả nụ cười cũng không khác gì.
Ngậm vú giả ngồi trong lòng bố, đôi mắt láo liên nhìn mọi người, thỉnh thoảng còn cười rộ lên.
Cố Dư ngồi cạnh anh, gắp thức ăn cho vào miệng, cúi người trêu chọc con gái một chút.
Thật khả ái.
______________
Buổi tối, Cố Dư đặt con gái vào nôi, nhẹ nhàng vỗ về ru con ngủ.
Cố Thần Sinh tựa lưng vào tủ, hai tay bỏ vào túi quần, nhìn hai mẹ con, dịu dàng mỉm cười.
Cố Dư sau khi sinh ngoài việc mập hơn thì không khác gì mấy. Chỉ là vì trước đó cô vốn rất gầy, nên bây giờ cũng chỉ được xem là có thêm chút thịt mà thôi,
"Em này."
Cố Dư đáp một tiếng, mắt không rời khỏi con.
Cố Thần Sinh rút tay ra ngoài,
"Đi tắm thôi."
Cố Dư lườm anh một cái, "Anh tự đi mà tắm."
Cố Thần Sinh ngồi khom người, từ phía sau ôm lấy cô,
"Anh đã tắm một mình gần mười tháng rồi."
Cố Dư thử dãy dụa lần cuối.
Vô ích.
Đành đứng dậy, theo anh vào phòng tắm.
Phòng tắm rộng lớn, bồn tắm cũng đã đầy tràn nước.
Vì là mùa đông nên nước nóng bốc hơi nghi ngút.
Cố Thần Sinh vừa vào đã vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-sinh/658191/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.