Lúc mọi thứ yên tĩnh, cũng đã là gần 5 giờ sáng.
Vì thời tiết vẫn đang là mùa đông nên trời sáng rất muộn, nơi Cố Thần Sinh ở cũng không phải là cao ốc nên lúc này xung quanh vẫn tối thui như mực.
Bức tường đối diện trống không, vì để tiết kiệm diện tích nên Cố Thần Sinh không đặt ti vi mà lắp máy chiếu.
Cố Thần Sinh nằm rạp trên lưng cô, đến khi hơi thở ổn định mới chống tay nhổm người dậy, theo động tác của anh, gậy thịt mềm nhũn quét nhẹ lên làn da cô, lưu lại từng vết tình dịch trắng đục.
Cố Dư nhắn mắt, thân dưới vẫn đang run rẩy nhè nhẹ, bị anh ôm vào trong ngực.
Hiếm khi làm tình xong mệt mỏi nhưng không buồn ngủ, cô tựa đầu lên ngực anh, ngón tay vẽ từng vòng lên đó. Cố Thần Sinh bắt lấy tay cô, đưa lên miệng hôn nhẹ, lại cắn mút một lát đến khi Cố Dư cáu gắt đánh anh mới nhà ra.
Cử động của hai người đều phản chiếu rõ lên bức tường. Cố Dư nhận ra điều này, lập tức thấy thú vị, đưa hai tay lên trước, làm thành hình con cáo.
Bàn tay nhỏ của cô được phản chiếu trở nên khổng lồ, trông rất giống. Cô giả vờ khàn giọng,
"Yếu quái đến, chạy mau."
Cố Thần Sinh bật cười, rút tay từ bên dưới cổ cô lên, cũng làm thành hình con rắn,
"Ta thấy ngươi là hồ li tinh thì có, định quyến rũ ai hả?"
Cố Dư làm ra vẻ đáng sợ, "Ta sẽ ăn thịt ngươi, a..."
Hai người ngồi trước bóng đèn, trần như nhộng, làm những trò trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-sinh/258043/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.