Sáng mồng hai Tết, mọi người đều đã chia nhau đi chúc Tết họ hàng, trong nhà vắng vẻ.
Cố Dư đưa bữa sáng lên cho ông nội. Ông nội đang ngồi tựa trên đầu giường, đeo kính đọc sách, cô nhẹ nhàng gõ cửa,
"Ông nội, ông ngồi dậy ăn sáng đã ạ."
Ông nội đã già, động tác đều chậm chạp, gấp quyển sách lại, đặt trên tủ,
"Ừ, Tiểu Dư ngoan."
Cố Dư bưng chén cháo lại gần, đặt bàn ăn nhỏ lên trên giường, đưa tới trước mặt ông.
Ông nội Cố nhìn đứa cháu gái mình thương nhất, mỉm cười,
"Sắp tốt nghiệp rồi, cháu ra trường sẽ làm nghề gì?"
Câu hỏi này ông nội đã hỏi cô rất nhiều lần rồi, trí nhớ của ông cũng đã kém, Cố Dư không vạch trần,
"Cháu sẽ vào xin việc ở công ti chú Cố ạ, đúng chuyên nghành của cháu."
Ông nội gật gù, "Cũng được, lão tứ bình thường tuy không nghiêm túc nhưng đối với công việc nó vẫn là một đứa trẻ ngoan."
Cố Dư thầm đắc ý trong lòng, mỉm cười nhìn ông, "Cháu cũng thấy vậy."
Hai ông cháu to nhỏ trò chuyện. Bình thường, trong nhà chỉ còn mẹ cô ở nhà chăm sóc ông cụ, mặc dù cuối tuần mọi người, ngoại trừ Cố Thần Sinh đi làm xa, đều sẽ về thăm nhà, nhưng Cố Dư nhìn ông nội đã già yếu, trong lòng thoáng chốc bùi ngùi, nhịn không được nhớ lại hồi còn nhỏ, cô chính là công chúa nhỏ trong toà lâu đài của ông.
Suốt cả buổi sáng, Cố Dư ngồi khoanh chân trên giường chơi cờ vây cùng ông nội, Cố Thần Sinh có vào đưa nước một lần, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-sinh/258038/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.