Sau phần thi đấu của Tần Hàm Yên và Hạ Di Bình, hội thao vẫn tiếp diễn, cùng với đó là các hoạt động giao lưu vô cùng sôi động, tâm tình thoải mái, vừa rèn luyện sức khỏe vừa giải tỏa áp lực. Đến khi ánh mặt trời dần tắt, trông ai cũng có vẻ mệt mỏi vì một ngày dài nhưng vẫn rất nhiệt tình, có một số khoa đã thi đấu xong những sinh viên vẫn nán lại tham gia các hoạt động khác, không khí từ sáng đến chiều vẫn vô cùng náo nhiệt, khán đài vẫn rất đông đúc. 
Bọn người trong Hội sinh viên thấy hội thao diễn ra tốt đẹp cũng không thể nói thêm lời nào. Thật ra những ngày qua bọn họ cũng miễn cưỡng giúp đỡ, không biết tại sao tự nhiên lãnh đạo nhà trường yêu cầu bọn họ phải hỗ trợ Tần Hàm Yên, không được có thái độ chống đối này nọ. Bọn họ cũng chẳng hỏi nhiều làm gì, một phần đó cũng là trách nhiệm của bọn họ, không thể chối từ, dù sao làm tốt thì cả hội đều được khen thưởng. 
5 giờ chiều, hội thao cuối cùng cũng khép lại, lãnh đạo nhà trường đại diện lên phát biểu bế mạc và khen thưởng, Tần Hàm Yên và Hạ Di Bình cũng thở phào một hơi. Bọn họ cùng nhau thu dọn xong cũng đã 6 giờ hơn. Đám bạn cùng phòng cũng ở lại phụ giúp, bận rộn một hồi, Đinh Mễ sà xuống sàn nhà, tỏ vẻ mệt mỏi: "A, mệt chết tôi rồi, vai tôi đau, cổ họng cũng đau ~" 
Bọn họ đã quen với tính trẻ con của Đinh Mễ, ai nấy cũng phì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-sinh-mo-yen/2565220/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.