Cứ như vậy liên tụcqua thật nhiều ngày, cho đến khi chủ nhiệm khoa gọi điện thoại tới thúcgiục cô trở lại trường, Vưu Khả Ý sững sờ, lúc này mới ý thức được cáchngày trở về trường trên giấy xin phép nghỉ đã qua hai ngày rồi.
Cô vội vàng xin lỗi, nói ngày mai mình sẽ trở về trường học.
Chủ nhiệm khoa thích cô, tự nhiên cũng không có quá nhiều trách cứ, chỉnói: "Em nhìn mình một chút, xin nghỉ hai tháng liên tục, cũng làm chậmtrễ nhiều tiết học như vậy, nhanh chóng trở lại gia tăng tiến độ, biếtkhông?" Cuối cùng dừng một chút, còn an ủi một câu, "Chuyện kỷ niệm ngày thành lập trường là La San San không đúng, em cũng đừng để ở tronglòng, về sau còn nhiều cơ hội."
Trong lòng Vưu Khả Ý thật sự ấm áp, chân tâm thật ý trả lời: "Cám ơn chủ nhiệm, em sẽ nỗ lực."
Sau đó Lục Đồng cũng trở lại rồi.
Mang theo nụ cười rực rỡ hoàn toàn khác trước, người sáng suốt nhìn một cáiđã biết là cô nàng đang đắm chìm trong bể tình. Ở vài ngày sau khi VưuKhả Ý trở lại trường thì cô ấy bổ nhào giống như con bướm bay vào cửa ôm lấy Vưu Khả Ý, quát to một tiếng: "Nhớ mình không?"
Vưu Khả Ý đập một cái trên ót cô ấy, "Cậu là ai, chạy tới nhà của mình làm gì? Cút đi!"
Đây là người vong ân phụ nghĩa có niềm vui ddlqd mới thì mừng quên tình cũ! Còn biết phải trở về?
Lục Đồng vừa cọ vừa làm nũng, nháy mắt giả vờ vô tội, "Làm sao rồi? Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-sao-cung-phai-o-ben-nhau/2000919/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.