Bóng tối dần bị ánh rạng đông cắn nuốt, điện Chiêu Minh càng thêm nghiêm trang, bậc thang trắng như ngọc dường như kéo dài tới tận chân trời, nhìn không thấy điểm cuối.
Hai bên cầu thang có văn võ bá quan đang chờ tảo triều đứng, họ tụm năm tụm ba nói chuyện, chỉ có Ngu Diệu Sùng mờ mịt đứng, vây quanh ông ta chỉ có bất an và sợ hãi.
Trước đó, khi ông lần đầu lên điện, ông và Diêu Nghiệp đứng cùng nhau, là trung tâm được chúng thần bao vây, lúc này, Diêu Nghiệp vẫn là đối tượng được vây quanh, còn ông lại đơn độc chịu lạnh nhạt.
Cách đó không xa, Trình Sâm trẻ tuổi tài tuấn cũng là trung tâm triều thần túm tụm, với tư cách là phụ thân Trình Sâm, người quanh Trình Sâm không thể thiếu việc cười gọi Trình Phủ một tiếng quốc công, Ngu Diệu Sùng đỏ mắt, nếu hai nhi tử của ông giờ cũng ở đây, đứng trong hàng đó, có phải ông sẽ không bị vắng vẻ thế này không?
Còn tám ngày nữa là đến ngày mở ân khoa, lúc lên triều có thảo luận qua về sân phòng, sau đó mới đến đề thi. Hoàng đế giữ lại mấy người đến Ngự Thư phòng bàn việc riêng, rồi tuyên bố bãi triều.
Chỉ có ba người may mắn được hoàng đế lưu lại, Ngu Diệu Sùng với tư cách chủ khảo tự nhiên ở lại, còn có Trình Sâm - đại thần quản lí công việc nội bộ ở Quốc Tử Giám, và Hộ bộ Thượng thư Diêu Nghiệp.
Chức vị của Diêu Nghiệp không có gì liên quan đến cuộc thi, nhưng lần này hoàng đế muốn chọn hiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522210/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.