Sau khi phát tiết, Ngu Diệu Sùng tỉnh táo lại.
Lúc thấy người nằm nghiêng trên mặt đất, thân thể dơ bẩn, Ngu Diệu Sùng đi đứng nhũn ra, lảo đảo thiếu chút nữa ngã trên đất.
Đó là Ẩn Dật sao? Hai mươi năm trước, khi chết Ẩn Dật cũng là bị giày xéothương tích đầy mình như thế này, trên người toàn vết thương.
Không! Ẩn Dật chết rồi, không có khả năng lại xuất hiện, Ngu Diệu Sùng nhắmmắt lại, giãy dụa khuyên bảo chính mình, đây chỉ là một giấc mơ.
”Dượng, sau này cháu phải gọi người là gì?” Nữ nhân trên đất mở mắt ra, sâu kín hỏi.
Một câu khiến tia mê mang cuối cùng trong mắt Ngu Diệu Sùng biến mất.
Người này không phải Ẩn Dật, đúng rồi, nàng là chất nữ Lưu Thị, vết thươngtrên người nàng là mình làm sao? Ánh mắt dao động, lúc thấy vết bẩn giữa hai chân Lưu Uyển Ngọc, Ngu Diệu Sùng bi rống một tiếng, hai nắm đấmhung hăng đánh vào đầu mình.
Đều nói Ngu Diệu Sùng có tình cảmthắm thiết với Hoa phu nhân đã qua đời, công bố ra ngoài nguyên nhân cái chết của Hoa phu nhân là do sinh bệnh sau khi sinh Ngu Quân Diệp.
Kỳ thật, Hoa phu nhân cũng không phải sinh bệnh mà chết, bà là sau khi bị cường bạo, tự tuyệt bỏ mình.
Ngu Diệu Sùng không dám nhớ lại, ông sợ không đối mặt được, đó là vết dơ cả đời ông không rửa sạch hết, cả đời đều không thể vãn hồi hối hận.
Khi đó, Hoa Ẩn Dật là nữ tử mọi nam nhân đến tuổi lập gia đình trong thànhGiang Ninh đều muốn lấy, bà nhẹ nhàng phiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522168/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.