Đám người Triển Chiêu chạy tới cửa nam thành, thấy hai nhóm người đang giằng co ở đó.
Cửa thành bị tướng sĩ thủ thành ngăn lại, dân chúng muốn rời thành đều tránh sáng một góc rộng rãi khác.
Trương Long Triệu Hổ mang theo nha dịch Khai Phong phủ, hơn nữa binh lính thủ thành có hai mấy người, tất cả vây quanh đám người bắt cóc Địch nương nương. Về mặt nhân số, Khai Phong phủ chiếu ưu thế tuyệt đối. Nhưng mà vị trí của bọn họ lại vô cùng bị động, vì tính mạng của Địch nương nương nằm trong tay bọn chúng.
Bắt cóc Địch nương nương là một nam một nữ. Nam tử là một gã thanh niên, dáng người khôi ngô, tay trái cầm đao, đặt trên cổ Địch nương nương, cả người tản ra sát khí, có lẽ chính là Tây Hạ tướng quân Hoắc Thiên Báo kia. Còn nữ tử, cũng cầm trường kiếm trong tay, cảnh giác đứng ở một bên bảo vệ.
Địch Thanh vừa thấy Địch nương nương, liền muốn bước ra phía trước.
Tay Hoắc Thiên Báo dùng thêm chút lực, kiếm phong vừa động, liền cứa vào cổ Địch nương nương.
"Dừng tay!"
Địch Thanh vạn phần lo lắng, nhưng cũng không biết làm sao, chỉ có thể dừng bước, đứng trước mặt bọn họ, nắm chặt hai đấm, hung hăng trừng mắt.
"Hoắc Thiên Báo, ngươi cuối cùng muốn thế nào?"
Hoắc Thiên Báo nhìn Địch Thanh, cười cười nói.
"Muốn như thế nào, toàn dựa vào một câu của Địch nguyên soái."
"Ngươi!"
Địch Thanh trừng mắt như chuông đồng nhìn Hoắc Thiên Báo. Nếu ánh mắt là đao, có thể giết người, vậy Hoắc Thiên Báo sớm không biết đã bị Địch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-giai-lao/1565657/quyen-4-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.