"Bạch Ngũ gia, ngươi nói xem hung thủ làm thế nào?” Hiểu Vân vừa đi vừa hỏi Bạch Ngọc Đường.
"Cái gì mà làm thế nào?” Bạch Ngọc Đường quay đầu nhìn nàng không hiểu.
"Chính là, thi thể Hàn Phong đã ngâm trong nước hai ngày, nhưng vì sao sáng nay mới phát hiện ra?” Hiểu Vân xoay người nói ra nghi vấn của mình.
Bạch Ngọc Đường nghĩ một hồi rồi lắc đầu nói không biết.
Hiểu Vân thấy vậy nhíu mày rồi đi tiếp. Đột nhiên lại dừng bước.
"Thi thể bị phát hiện ở đâu vậy?” Nàng đã quên mất, quên mất điểm quan trọng nhất là nơi phát hiện thi thể.
Bạch Ngọc Đường nghe nàng nhắc tới, lại như chợt nhớ ra cái gì đó.
"Ở phía bên phải đảo."
"Mau mau mau, chúng ta tới đó xem sao.” Hiểu Vân có chút nóng ruột, nàng đang nghĩ tới vài thứ. Hôm qua lúc tới đây, nàng chú ý thấy bên phải đảo hình như có rất nhiều hồ với núi, vậy có thể có thứ kia không?
Hai người vội vàng chạy tới nơi, Hiểu Vân có chút thở dốc, có điều khi nhìn thấy vách đá bị nước hồ mài nhẵn bóng liền nở nụ cười. Quả nhiên, chính là như thế.
Bạch Ngọc Đường thấy nàng cười, cảm thấy có chút mạc danh kỳ diệu. Nghĩ nha đầu này vì sao kỳ quái như vậy, cổ quái khiến người ta nhìn mà cảm thấy hồi hộp.
Đang suy nghĩ, Hiểu Vân đã nhanh chân bước tới gần vách đá. Bạch Ngọc Đường lập tức đi theo.
"Ngươi muốn đi đâu?"
Hiểu Vân chỉ chỉ khe hở ở giữa vách đá bên kia."Nơi đó!"
Bạch Ngọc Đường theo hướng chỉ nhìn kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-giai-lao/1565630/quyen-3-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.