Lúc Hiểu Vân cùng Mẫn Tú Tú tới tiền viện, thấy bốn người Lô Phương bọn họ đang ở trong sân, ngẩng đầu nhìn mái hiên.
Trên mái hiên, chỉ thấy hai cái bóng trắng xanh cao thấp tung bay, di động phải trái, không thấy rõ người. Một mảnh đao quang kiếm ảnh khiến người xem chói mắt, tiếng đao kiếm va chạm không dứt lọt vào tai. Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đang đánh nhau kịch liệt. Mặc dù Hiểu Vân không biết võ công, cũng mơ hồ cảm nhận được từng đợt áp khí, khiến người ta khó thở.
Xem tình hình, hai người bọn họ đã thật sự động thủ, Hiểu Vân không khỏi có chút lo lắng. Nghe nói Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường võ công tương đương, đều là cao thủ hàng đầu, lúc này cả hai đều đang tận sức, nếu đánh tiếp chỉ sợ không dứt được, nói không chừng cuối cùng sẽ lưỡng bại câu thương.
Hiểu Vân vừa định mở miệng hỏi bọn họ vì sao giao thủ, Mẫn Tú Tú đã hỏi trước:
"Gia, chuyện gì vậy, sao Ngũ đệ vừa tỉnh đã đánh với Triển Chiêu thế? Các người cũng thật là, còn không lên khuyên giải.” Mẫn Tú Tú nhìn hai người đang quyết chiến, oán hận hỏi Lô Phương, còn không tiếc lườm đám Tưởng Bình vài cái.
Tưởng Bình bọn họ cảm thấy thật vô tội, hai người kia muốn đánh, chúng ta làm sao ngăn được?
Lô Phương đỡ tay Mẫn Tú Tú, bất đắc dĩ nói:
"Phu nhân, không phải chúng ta không muốn can, nàng xem tư thế của bọn họ đi, chúng ta làm sao xen vào được? Cố tách hai người ra không chừng còn lưỡng bại câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-giai-lao/1565625/quyen-3-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.