Editor: Russia
Beta: Sasaswa
Vẫn chưa nghĩ thông à.
Thẩm Diệu Huy buồn bực nhíu mày, không hài lòng với hành vi lảng tránh của Thẩm Du Tu, "Xem ra mày cần phải tỉnh táo hơn một chút."
Ông khép lại những tư liệu kia chỉnh tề đâu ra đó, đặt giữa bàn, gõ nhẹ hai lần, nói, "Vậy cũng đừng vội về nhà, giải quyết xong công việc thì ở lại đây nghỉ ngơi mấy ngày."
Một tay Thẩm Du Tu cầm di động, tay còn lại buông thõng bên người, tựa như đã đoán được sự sắp xếp này từ lâu. Thẩm Diệu Huy đứng lên, ý đồ vừa đấm vừa xoa, giọng điệu cứng ngang quyết tuyệt tăng thêm ý thất vọng, "Du Tu, nếu không phải năm đó bọn ta nhận nuôi con, con có thể trải qua cuộc sống ngày hôm nay sao? Ba mẹ nuôi con trưởng thành rồi, chưa nói đến chuyện tri ân báo đáp, ít nhất con cũng nên thông cảm cho bọn ta."
"Trước đây em trai con lưu lạc bên ngoài, đi theo ả đàn bà kia, không học giỏi cũng không lạ. Nhưng nếu giờ đã tìm về được, chung quy phải để nó đi đúng đường. Cha mẹ nhà ai không muốn con mình kết hôn sinh con sự nghiệp thành công? Chỉ yêu cầu như vậy, con không hiểu được à?"
"Ba." Giọng nói Thẩm Du Tu khàn khàn vì có vài phần nghẹn ngào, "Từ trước đến giờ con chưa từng yêu cầu hai người một lần nào."
"Chuyện này..."
"Được lắm." Thẩm Diệu Huy tăng cao âm lượng, "Đây là chuyện vinh quang lắm sao? Chính chúng mày không thấy mất mặt sao?" Khóe miệng ông run lên, biểu đạt sự phản đối kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-on/1370870/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.