Editor: Russia
Beta: Sasaswa
Tiếng thở dốc nặng nề của Thẩm Diệu Huy tựa một loại ám chỉ vô hình khiến Tô Du đang ngồi bên cạnh nức nở cũng phải từ từ dừng lại.
Một góc cửa sổ phòng khách mở hé, gió cuối thu mang theo mát mẻ chầm chậm thổi vào mọi ngóc ngách bên trong, như nhiễm phải sương mù ẩm ướt của tòa suối phun ngoài biệt thư. Rốt cuộc Tô Du cũng phát hiện tình cảnh trong giờ phút này thiếu đi sự hân hoan nên có lúc đoàn viên, không khỏi co rụt một chút, nhẹ nhàng run rẩy.
"Khóc cái gì." Thẩm Diệu Huy lại mở miệng, câu nói đầu tiên đã nổi nóng với bà, "Ra thể thống gì chứ!"
Vì vậy ngay cả hô hấp, người phụ nữ ấy cũng phải nín lại.
Thẩm Diệu Huy quay sang nhìn cậu thanh niên đang đứng cách ông mấy mét kia. Từ lúc nhìn thấy báo cáo, ông đã cho rằng tình cảm phụ từ tử hiếu mà mình mơ tưởng nhiều năm sẽ thuận theo huyết thống tự nhiên mà sinh ra, con trai, con trai ruột, chỉ tiếc là...
Gân xanh trên trán ông bỗng nổi lên, báo cáo ông cầm trong tay cũng bị bóp biến dạng. Một lúc sau ông mới nhịn cơn giận xuống, nói, "Nhà trọ của Thẩm Du Tu... Buổi tối hôm đó cậu làm gì ở đấy?"
Vẻ giận dữ của ông chẳng dọa nổi Bùi Tự, hắn liếc mắt nhìn đôi vợ chồng ngồi nghiêm chỉnh trên sofa, nhàn nhạt đáp, "Như ông đã thấy."
Thẩm Diệu Huy chỉ cảm thấy mình có nuốt mấy viên thuốc nữa cũng vô dụng, ném bình thuốc xuống mặt đất một tiếng "bộp", "Cậu cũng hùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-on/1370868/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.