Editor: Russia
Beta: Sasaswa
Việc ở công ty rất nhiều, Khâu Dương ăn cơm xong là đi ngay.
Ra tới trước cửa, Khâu Dương nghiêm túc mời Thẩm Du Tu tới công ty, tuyên bố một cách vô cùng có kinh nghiệm rằng muốn giết thời gian thì cứ lao đầu vào công việc hoặc đi tìm thú vui mới, nghiêm túc kiến nghị Thẩm Du Tu để ý kĩ vào.
"Thì ra lần trước cậu thất tình dữ dội tới vậy à bạn Khâu của tôi." Khóe miệng Thẩm Du Tu nhếch lên, lộ ra nụ cười yếu ớt, xoay lưng, lảo đảo xiêu vẹo ngã xuống sofa, cầm chiếc gối trắng in hoa lên, "Tôi không có bản lĩnh đó như cậu đâu, đóng cửa dùm tôi nhé."
Thẩm Du Tu gỡ nút buộc trên tay áo ra, thả tay lên rìa sofa bên cạnh, ngón tay cuộn lại một cách tự nhiên. Khâu Dương không thấy mặt cậu, đứng ở cửa vài giây, "Cuộc sống nghỉ phép cùng lắm thì tới mai là hết, ngày mốt tôi tới đón cậu đến công ty, tối thì... Ở nhà chơi hay đi ra ngoài xã giao?"
Cánh tay của Thẩm Du Tu đã sắp chạm đất khẽ nhấc lên, xua tay hai cái, chẳng biết là đang từ chối cái đề nghị nào, "Mau lăn* nhanh đi."
* lăn = cút. Ở đây hai nhân vật khá thân thiết nên nói chuyện thoải mái một chút. Mình dùng từ lăn thay cho từ cút để câu thoại không quá nặng nề, còn nguyên văn thì tác giả dùng từ "cút" nhé!
Bấy giờ Khâu Dương mới chịu đóng cửa rời đi.
Trong phòng yên tĩnh như buổi rạng sáng, chỉ mới qua mười phút, hiệu suất điều hòa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-on/1370856/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.