Thanh Âm không hề hay biết có người đang nhìn mình, chỉ lo mải mê đùa với con chó nhỏ trong ngực, “Ô ô…”
♥
“Liền kêu ngươi là A ô đi, ” nàng vỗ nhè nhẹ trên đầu của nó, cái đầu nhỏ ngó chừng chung quanh, “Ngươi phải ngoan ngoãn ở đây đừng chạy lung tung” .
♥
Thanh Âm thả nó xuống đất, trong tay áo lấy khăn gấm cột lên chân trước của nó. Con chó nhỏ bị đau kêu lên , không chút lưu tình cắn lên tay của nàng .
♥
“A…”, nàng rút tay về, trên mu bàn tay hiện rõ dấu răng hơi sâu, máu theo miệng vết thương chảy ra.
♥
“Tiêu rồi, ở thời này chưa có phát minh ra vắc-xin phòng bệnh chó dại cắn, ” Thanh Âm hai hàng lông mày nhăn nhúm lại, chỉ có thể duỗi ra hai ngón tay, bịt chặt miệng vết thương không để máu chảy ra, ” Ối, đau chết ta…” .
♥
Xa xa, nam tử tà mị nhếch nhẹ khóe miệng, chỉ là một đường cong rất nhạt không dễ nhận ra
♥
“Ở nơi hoàng cung này, lại có nữ tử tinh khiết đến vậy?” Giống như tự hỏi, hoặc lại như đang hỏi Phúc công công bên cạnh.
♥
“Hoàng Thượng, có muốn gọi nàng thị tẩm ?”
♥
Minh Đế thu hồi ý cười, lười biếng liếc nhìn Phúc công công, một màn vừa rồi, hết sức thú vị, “Trẫm ngược lại muốn xem một chút, trong mắt của nàng, phải chăng vĩnh viễn thuần khiết như vậy ” .
♥
“Hừ, trẫm không muốn nhìn thấy nhất chính là nữ tử như vậy , thật muốn nếm thử, đích thân đem nàng hủy diệt, là cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-no-kieu/136138/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.