Đột nhiên, thân ảnh hồng phấn từ chỗ cao rớt xuống, rơi ở trên thềm đá, nữ tử liều mạng bắt lấy một bên đá nhô ra, mới ngừng lại được.
Thanh Âm đứng đằng xa tầm nhìn bị che khuất , không nhìn rõ vẻ mặt của nữ tử váy hồng phấn, chỉ thấy nàng không ngừng dập đầu, trong miệng còn lẩm bẩm, “Hoàng Thượng khai ân, Hoàng Thượng khai ân…”
Hắn là vương giả cao cao tại thượng, rủ mắt xuống liếc nhìn nữ tử váy hồng phấn, chung quanh , đám quan viên. Phi tần , thị vệ không dám hé ra một tiếng động nào. Trên mặt, đều chứa đựng vẻ sợ hãi . Sự hoảng sợ phát ra từ nội tâm , cho dù cố đè nén thế nào, cũng không che dấu được.
Nam tử từng bước từng bước đi xuống thềm đá, mà nữ tử váy hồng phấn, theo sát bên hắn, vẻ mặt như sắp gặp tai họa đến nơi, “Hoàng. . . . . Hoàng Thượng…” .
Thân thể hắn đi hơn ba bước thì dừng lại, mâu quang, khôi phục lại sâu không thấy đáy, “Đêm nay ngươi thị tẩm” .
Rõ ràng thân thể nữ tử cứng đờ, thẳng tắp ngẩng đầu lên, tóc đen như mực rủ xuống vài phần, “Tạ, tạ Hoàng Thượng…” .
Trong giọng nói, rõ ràng mang theo vô hạn sợ hãi, lại chỉ có thể giả vờ đón ý thuận theo.
Thanh Âm do dự trừng mắt nhìn, bên cạnh , đại tế ti khóe miệng lộ ra sự lạnh nhạt, nhẹ nhàng giương lên, mân thành độ cong đẹp mắt .
Thân ảnh hoàng sắc rời tế đài, sau lưng đoàn người cung kính cúi đầu theo sát , chỗ tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-no-kieu/136135/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.