Sau những ngày đông lạnh giá vội vã trôi qua, nắng xuân ấm áp như lớp voan mỏng mảnh, rơi rớt khắp mọi nơi.
Hạnh phúc đối với Dư Niên nhỏ bé là giấc mộng ban ngày, không thể có được.
Đã có hạnh phúc rồi lại mất đi người thân, ước vọng đồng hành cùng người yêu suốt đời càng tha thiết.
Tây Thi Thi và Vương Triển Chiêm vội vã quay về từ nước ngoài khi hay tin.
Hứa Tuệ Dĩnh nói sẽ cố gắng về kịp, mọi người đợi cô.
Cỏ xanh rì rào hoa thắm tươi, nắng chiếu rọi, hoa xuân rực rỡ.
Hôm nay An Tuế không phải công chúa xinh đẹp, mà là cô dâu đẹp của Dư Niên.
Dây buộc tóc đuôi ngựa rối bù, khuôn mặt quyến rũ lạnh lùng.
Chỉ có môi, cô lấy son màu rượu vang Rum đỏ thẫm trên bàn trang điểm, giống như tên gọi của nó, mạnh mẽ và đỏ rực, thoa lên như ma cà rồng vừa hút máu người.
Chiếc váy cưới ren trắng tinh khôi, khuyên tai ngọc trai, đội vương miện trên đầu thay vì khăn voan thông thường, giày cao gót thiết kế.
Em là tất cả của anh.
Trong vận mệnh rơi rớt như sao băng
Anh gặp em
Trong trái tim đình trệ của anh
Chỉ có một tình yêu
Đây là bài hát Dư Niên lựa chọn phát, anh muốn nói với người yêu:
Anh yêu em.
Anh tin vào tình yêu của em.
Chỉ đúc một chiếc nhẫn trong đời.
Gợn sóng.
Em là gợn sóng làm xao động trái tim anh, là mùa xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-nien-thuong-an-tue/3402401/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.