Editor: Thiên Vi 
Trong đôi mắt màu đen của Cố Tần in bóng đôi gò má của Dư Niệm, trên gương mặt cô lúc này tràn đầy lo lắng. Cố Tần nhìn Dư Niệm, cảm xúc bắt đầu biến hóa. 
Rất kỳ lạ, trước kia Cố Tần sẽ không bao giờ lo trước lo sau trong lúc thi đấu, sẽ không bị những thứ râu ria ảnh hưởng. Nhưng hôm nay, anh luôn nhớ tới người phụ nữ của anh đang ở sau lưng, ở nơi mà anh có thể chạm tay vào và đang nhìn anh thi đấu. 
Mỗi lần nhớ tới chuyện này, trong lòng Cố Tần lại dâng lên một loại cảm giác khó hiểu, cái loại cảm giác này khiến cho anh ấm áp hơn và khiến anh càng thêm an tâm hơn. 
Phương Mạnh Hàng đứng bên cạnh đặt chai nước vào tay Cố Tần, sau đó là ngồi cạnh Cố Tần, anh ta cúi đầu nhìn chân Cố Tần, nói nhỏ vào tai của anh: 
“Không có chuyện chứ?” 
“Không có chuyện gì đâu, có thể là không khởi động kỹ, bị chuột rút.” 
“Thật sự?” 
Phương Mạnh Hàng nhìn Cố Tần, trong mắt tràn đầy hoài nghi. 
Cố Tần dùng khuỷu tay huých cánh tay của anh ta: 
“Anh sang bên cạnh đi, bây giờ chúng ta là đối thủ.” 
Phương Mạnh Hàng nhịn không được nở nụ cười: 
“Cậu là đứa trẻ 3 tuổi à?” 
Cố Tần uống nước, không có phản ứng trước Phương Mạnh Hàng. 
Phương Mạnh Hàng thấy Cố Tần không có gì vấn đề lớn, không nói gì nữa, đi về vị trí của mình. 
Một lúc sau, huấn luyện viên chính tới. 
“Tần Tần, vừa rồi là có chuyện gì xảy ra?” 
Cố Tần nghiêm trang nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-niem/1726409/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.