Editor: Thiên Vi 
Trên chân có thương tích, buổi sáng Dư Niệm cố ý chọn một đôi giày đế bằng mềm mại. 
Giống như sắp mưa, bầu trời trên đỉnh đầu u ám, những đám mây như những đóa hoa sen quay cuồng thành từng cơn sóng tối tăm mịt mờ, che đi toàn bộ ánh mặt trời. 
Ở bên trong khung cảnh màu vải xám, một chiếc xe thể thao màu xanh ngọc đỗ ở ven đường vô cùng chói mắt. 
Dư Niệm kéo cổ áo cao hơn một chút, đi đến mở cửa xe. 
“Tại sao chị cũng tới?” 
“Nghe Lệ Tề nói xe em bị hỏng, chị cố ý tới đón em đi làm.” 
Nói xong, Hạ Lam đẩy một hộp cơm sáng tới. 
“Lúc nào trở về đấy.” 
“Buổi sáng ngày hôm qua. Tân nhiệm CEO của công ty đến trước thời gian, trở về rất gấp, nên không kịp thông báo cho em.” 
Dư Niệm nhai bánh bao, tỏ ý đã hiểu. 
Xe rẽ vào lối ngoặt, chạy băng băng đi lên đầu của một con đường. 
Hạ Lam nói: 
“Hôm qua ngủ không ngon? Dưới mí mắt em có quầng thâm rồi.” 
Dư Niệm lớn lên rất trắng, trên mặt chỉ cần có một chút khác so với người bình thường sẽ nhìn thấy rất rõ ràng. 
Cô nhẹ nhàng đáp dạ một tiếng, sau nửa ngày không nói gì. 
Hạ Lam liếc mắc nhìn cô một cái: 
“Đợi buổi tối chị tới đón em, chúng ta cùng đi ăn một bữa cơm.” 
“Tốt.” 
Đến đài truyền hình, Hạ Lam thả Dư Niệm xuống, sau khi nhìn cô đi vào đài truyền hình, Hạ Lam khởi động ô tô, rời khỏi. 
Dư Niệm đột nhiên phát hiện ánh mắt của người xung quanh khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-niem/1726390/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.