“Kia Phi Dương vào cung thế nào?”
Diệp Nhiên nhớ đến cái người luôn khoác một cái áo đỏ, tính nết nóng nảy táo bạo như lửa, mặt lại căn bản không dấu được chuyện gì.
Ai ngờ lời này vừa hỏi ra, Tiêu Tuấn liền buồn cười.
“Ha hả, Thiếu chủ...... Lời này ngươi mà giáp mặt hỏi Phi Dương, hắn nhất định sẽ tức giận đến mức đập bát.”
“Nga, sao lại thế?”
“Phi Dương a, là đồ đệ của Dược cung độc tiên, từ nhỏ đã đi theo cạnh độc tiên học tập độc thuật, nề hà, độc dược dùng chính là xuất thần nhập hóa, tâm mắt cũng không dài nổi, cả người đơn thuần như một trang giấy trắng. Cung chủ mười lăm tuổi đã giết Trần Hoa Phong, trên giang hồ thanh danh như sấm, thường sẽ có mấy kẻ không biết sống chết đến khiêu chiến. Phi Dương theo độc cung chuồn ra, thiếu niên tâm tính, nghe giang hồ đồn đãi, cũng lên núi khiêu chiến, người chúng ta phái ra đều bị hắn phất dược ngã, ta cũng trúng dược, toàn thân không thể nhúc nhích, hắn ở cửa kêu la, muốn Cung chủ đi ra nhận khiêu chiến, nếu ai thua, thì kẻ đó phải làm nô tài cả đời cho người thắng. Cung chủ ra tay, chỉ cần một chiêu đã quăng ngã hắn. Ha hả...... Phi Dương tuy rằng cuồng ngạo bất kham, nhưng cũng nói chuyện giữ lời, chết sống ở lại trong cung không đi, tự cho mình là nô tài của Cung chủ, ai tới đuổi thì kê đơn kẻ đó, sau lại Cung chủ lười để ý đến, liền tùy hắn. Kết quả Phi Dương mỗi ngày quấn quít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-nhien-ngao-han/2361804/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.