7 khỏa đan dược, Lôi Khê chỉ tốn 2 gốc nhân sâm 200 năm cùng 1 cây bích ngẫu 300 tuổi, đã vậy rồi Lôi Khê còn cảm thấy thiệt thòi, bất quá nghĩ đến mục đích của bọn hắn, tự nhiên không muốn quá mức đắc tội Phù Vân.
“Đại sư Phù Vân, kỳ thật chúng ta còn có một gốc ngàn năm hoàng kỳ.” Nói đến đây, Lôi Khê dừng lại chút, thấy Phù Vân quả nhiên lộ ra thần sắc mừng rỡ, vì thế nói tiếp, “Chúng ta muốn hỏi một chút có thể đổi lấy thuốc khôi phục da thịt hay không ?”
Phù Vân nghe vậy không có trả lời ngay, nhíu mày suy tư một lát nói, “Loại thuốc này có thì có đấy, nhưng điều chế cực kỳ phức tạp, cần phối hợp phương pháp trị liệu đặc thù…”
“Đại sư ! Một thành viên trong đội chúng ta bị thương mà mất đi bắp chân, nếu ngài có thể cứu trị, có yêu cầu gì, ta tất không chối từ !” Lôi Khê lộ ra thần sắc không giống gian thương vừa rồi, thận trọng nói.
Phù Vân khó xử, “Dược ta có, có thể trao đổi cùng các ngươi, nhưng phương pháp trị liệu đặc thù thì cần thủ đoạn độc nhất vô nhị của một vị đạo hữu, vốn phải là người Tu Chân Luyện khí kỳ ít nhất từ tầng 7 trở lên mới có thể thực hiện, chúng ta thông qua nghiên cứu lợi dụng dược vật cùng thủ đoạn riêng để áp xuống thấp nhất là Luyện Khí kỳ tầng 2, nhưng vì phương pháp này có quan hệ đến công pháp của vị đạo hữu kia, ta thì vô pháp làm được.”
“Đại sư có thể thỉnh vị kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-nhien-mat-the/1288016/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.