Xung quanh đã không còn đồ gì có thể nhóm lửa, vì tiết kiệm, nhiều người tụ tập cùng một chỗ mà nhóm lửa, cùng sưởi ấm. Liếc mắt nhìn, đã có không ít người thể chất yếu bị nhiễm lạnh thậm chí phát sốt, đáng tiếc dược phẩm quý hiếm, có thể uống được cốc nước ấm đã là xa xỉ rồi. Khu trắng quả thật điều kiện quá kém, nhưng như vậy thì có thể hận ai đây, có chỗ an toàn để ngụ, so với người khác phải sinh tồn bên ngoài đã tốt hơn không biết bao nhiêu lần, người đôi khi cũng không cầu cao.
Trước kia Lâm Phàm đều ở trong phòng dùng lò vi sóng nấu cơm, điện cung cấp từ pin mặt trời, mỗi lần dùng xong đều ném lại không gian nạp điện, đảm bảo lượng điện đầy mọi lúc. Tạp vật chất đống tại góc tường, nên một khối pin lẫn bên trong thực dễ dàng bị bỏ qua, vì vậy Nghiêm Hàn chả nghi ngờ mấy, nhiều nhất chỉ cảm thấy pin này dùng tốt lắm, có thể dùng lâu như vậy.
Phòng kín, sợ hun Đại Hắc cùng Nghiêm Hàn, lúc này bọn họ đều đang trong giai đoạn quan trọng, hắn không muốn quấy rầy, mới quyết định ra ngoài phòng nấu cơm. Trong không gian Lâm Phàm có rất nhiều than, nhưng giờ mà mang ra thì quá chói mắt, thôi thì dù sao cành cây khô trong không gian cũng nhiều.
Chọn vài cành cây khô có thể đốt cùng mấy khối gạch, Lâm Phàm giả vờ là lấy từ trong phòng ra, dựng gạch thành cái bếp nấu đơn giản trước phòng. Lúc Lâm Phàm nấu cơm, nhiều đứa bé nhịn không được tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-nhien-mat-the/1287995/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.